89.
Trác Minh Đốc đột nhiên giữ tay đang định gõ cửa của tôi, hai mắt đẫm lệ: “Anh sợ.”
Tôi hạn hán lời: “Sợ cái gì, ông lớn Alpha như anh sợ cái lông gì mà sợ.”
“Em nhìn hộ anh xem, nhìn anh có qua được ải không?” Trác Minh Đốc cứ cứng rắn muốn tôi nhìn vẻ ngoài cậu có chỉnh chu hay chưa.
“Qua qua.”
“Đừng chiếu lệ vậy chứ, haiz, đừng gõ cửa, để anh chỉnh lại một tí đi.”
Trác Minh Đốc chặn trước mặt tôi, dang hai tay ra và chặn luôn cánh cửa ở sau lưng.
Phía sau cánh cửa vang lên một tiếng động nhỏ, sau đó cánh cửa bị đẩy ra làm cho Trác Minh Đốc bị một đòn chí mạng.
“Áu da….”
“Shhhh….”
Trác Minh Đốc che lưng lại, đau đến độ hít gió.
Mẹ tôi dò đầu từ sau cửa ra, nhìn vẻ đau đớn cuộn người trong ngực tôi của Trác Minh Đốc mà hoảng, mấy túi rác trong tay rớt hết xuống.
Mẹ tôi chạy nhanh ra: “Ối ối, không sao chứ không sao chứ….”
“Không sao ạ, không sao ạ.”
Nghe thấy giọng mẹ, Trác Minh Đốc ngay lập tức thẳng thớm lên nghiêm túc xoay người lại, cúi đầu ngại nhgunfg chào mẹ tôi: “Con chào dì ạ.”
“Ừm, chào con chào con, con là Minh Đốc đúng không, ui chao, đẹp trai quá đi, mau vào đi con, thằng bé này thật là, đến rồi còn không chịu gõ cửa, Minh Đốc à, đau lưng không con?” Mẹ tôi cười xán lạn, quan tâm Trác Minh Đốc cũng không quên quở trách tôi một câu.”
“Không sao ạ, không đau.” Trác Minh Đốc khoát tay, làm cho đống to đống nhỏ mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-tuc-to-cua-em-khong-dung/217447/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.