92.
Mẹ tôi ghét bỏ đuổi tôi ra khỏi phòng bếp, tự mình vung tay nhanh chóng hoàn thành bữa tối.
Trác Minh Đốc thấy tôi ra thì mắt sáng long lanh, yên lặng gọi tên tôi từ phía xa.
Tôi đi qua ngồi xuống, Trác Minh Đốc siết chặt tay tôi, cười đến ư là ân cần: “Tiểu Vũ ra rồi nè, mệt lắm nhỉ, mau, ăn chút trái cây naf~”
Tôi run tây, Trác Minh Đốc lau bàn tay đầy mồ hôi lên tay tôi. Cậu nghiêng người lấy dĩa trái cây, chuẩn bài quay lưng về phía ba tôi, rõ ràng lúc ấy tôi cảm nhận được thân thể của Trác Minh Đốc đã thả lỏng hắn.
Tôi ngẩng đầu nhìn ba mình.
Ba cúi đầu nhấp một ngụm trà để che giấu công danh của mình
93.
Tình nồng ý thắm làm mẹ tôi đặc biệt khui luôn một chai rượu táo gai mới toanh.
Mẹ tôi mạnh mẽ rót đầy hai ly ở trước mặt đôi tôi, dùng ánh mắt cưỡng ép đôi tôi: “Đã là đàn ông con trai rồi, sao lại không biết uống rượu được, không học uống rươuk, sau này ra đời phải làm sao đây, đến lúc đó sẽ có nhiều chỗ cần uống lắm. Lại nói, rượu này cũng không say, cứ như uống nước trái cây vậy đó, nào, uống đi!”
Văn hóa bàn rượu đáng hận.
94.
Tuy nói là rượu trái cây nhưng uống nhiều cũng sẽ say. Cả nhà này vừa say vào là năng lực khống chế kém ngay, pheromone cũng như nước tràn bờ đê.
Mùi mít mùi bún ốc mùi bọt xít nhè nhẹ quện vào nhau triền miên khó rời, tôi phải uống thêm vào thôi, phải quên cái mùi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-tuc-to-cua-em-khong-dung/217448/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.