Trần Viễn Văn căn bản không còn chút sức lực nào.
Hắn vốn có thể lực rất tốt, lúc hưng phấn còn có thể ném người khác lên giường, cho nên hắn không bao giờ nghĩ rằng có một ngày mình sẽ rơi vào tay một đứa nhóc 23 tuổi.
"Giúp tôi...ra ghế đi." Giọng hắn có chút khàn khàn.
Tất cả là do vừa rồi hét quá dữ dội, không biết có ai nghe thấy không.
Cũng may chỉ có một vài nhân viên nòng cốt ở tầng này, cũng thường không có ai lên đây, chắc sẽ ổn thôi...
Nhưng hắn thề lần sau sẽ không thể làm ở đây nữa.
Hứa Vị đỡ eo hắn, bế ngang như kiểu bế công chúa, nhẹ nhàng tiến tới chiếc ghế sau bàn làm việc.
Hắn trợn mắt nhưng cũng lười nhận xét về tư thế ôm chỉ có con gái mới thích này.
Khi Hứa Vị bế hắn lên, Trần Viễn Văn thản nhiên liếc nhìn xuống đất.
Một, hai, ba, bốn... tổng cộng là bốn cái, mông của hắn còn cảm giác là may mắn rồi.
"Trước khi đến đây cậu có uống mấy thứ thuốc linh tinh gì không vậy?!" Hắn tựa người vào ghế trừng mắt nhìn Hứa Vị.
"Với độ tuổi này của tôi không cần gì hết." Hứa Vị dường như đang có tâm trạng khá tốt, nở một nụ cười hiếm hoi với hắn: "Cho nên Trần tổng, xin anh đừng vùng vẫy vô ích nữa."
"Tôi ở tuổi của cậu,một hộp cũng không đủ, cậu có thế mà kiêu ngạo?!"
"Vậy lần sau chúng ta thử nhé?"
Nói xong, không đợi hắn trả lời, Hứa Vị ngồi xổm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-don-map-mo/3334117/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.