*Từ chương này mình bắt đầu thay đại từ nhân xưng lúc kể chuyện anh- cậu nhé, qua buổi tâm sự đêm qua mình nghĩ cảm giác Trần Viễn Văn cũng không badboy đến vậy :)))*
Tối hôm qua bọn họ đi ngủ sớm, cả hai đều có chút mệt mỏi, nằm trên giường nói chuyện xong cũng không còn sức để làm việc gì khác mà chìm luôn vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Trần Viễn Văn bị tiếng chim hót lanh lảnh đánh thức, lúc này là đầu hè, ngoài cửa sổ chim chóc cũng thức sớm hơn những mùa khác.
Trần Viễn Văn nằm dài trên giường một lúc mới vén chăn ra khỏi giường.
Anh vẫn lõa thể, đầu óc còn hơi mơ màng sau khi tỉnh dậy, dường như quên mất trong nhà còn có một người khác.
Đang chậm rãi bước vào ra phòng khách, anh chợt nghe thấy rất nhiều tiếng động từ trong bếp phát ra.
Trần Viễn Văn giơ tay lên dụi mắt, ý thức vẫn chưa tỉnh táo lắm, không suy nghĩ nhiều đã đưa tay đẩy cửa bếp ra.
Tuy sống một mình trong biệt thự ở ngoại ô Bắc Kinh nhưng việc trang trí trong nhà anh không hề chiếu lệ, khác với người anh trai tính tình lạnh lùng của mình thích màu đen, anh lại yêu màu trắng vô cùng.
Tông màu tổng thể của nhà bếp là màu trắng: gạch ốp trắng sáng bóng, tủ bếp trắng không tì vết và một lọ hoa huệ trắng cũng đột nhiên xuất hiện trên bàn ăn.
Một vài chiếc lá màu xanh ngọc bích làm nổi bật những bông hoa màu trắng tinh tế, trở thành màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-don-map-mo/3350939/chuong-13-mot-tia-xuc-dong.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.