"Trần Đình Thâm, anh lại định…"
Nhận rõ ý đồ người nào đó đang nhắc tới, khuôn mặt Thẩm Vãn Tinh ngay lập tức đỏ ửng lên, cô ngượng ngùng trừng mắt với anh, xóa tan đi cảm xúc tiêu cực vừa mới tồn tại trong đầu mình. Thẩm Vãn Tinh đưa tay đỡ trán, cô thầm thán phục, Trần Đình Thâm công nhận chẳng biết mệt là gì cả, nhưng người có vấn đề là cô nè.
Ai kia cười khà khà, tặc lưỡi nhíu mày: "Vợ à, vận động chút cho nóng người mới khỏe chứ. Em trước ít khi tập thể dục còn gì, giờ chúng ta bù vào. Anh giúp em."
Chưa kịp phản bác mấy lời nói vô sỉ vừa mới thốt ra từ miệng Trần Đình Thâm, cả người Thẩm Vãn Tinh thoáng chốc đã bị đối phương nhấc bổng lên, nhất thời cặp mắt cô trợn to, đại não hoàn toàn trống rỗng. Cho tới khi Thẩm Vãn Tinh ý thức được thì lưng cô đã được đặt xuống chiếc giường mềm mại, thân ảnh Trần Đình Thâm phủ toàn bộ lên người cô.
Vươn tay vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp kia, người đàn ông cong môi cười, ánh mắt vô cùng mờ ám. Dường như anh bị Thẩm Vãn Tinh hấp dẫn đến mức chẳng tài nào thoát ra được, cô giống hệt với thuốc phiện khiến Trần Đình Thâm biến thành con thiêu thân đâm đầu vào, dục vọng mãnh liệt lấn át tâm trí anh, đầu óc trắng xóa chả thể suy nghĩ được gì.
"Đình… Đình Thâm…" Thẩm Vãn Tinh vốn muốn nói gì đó, lông mày trên khuôn mặt cô bất giác nhíu chặt, tuy nhiên, lời chưa kịp thốt ra đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-tinh-yeu-2/2649727/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.