Mưa rơi tí tách ngoài cửa sổ.
Thời tiết ngày một lạnh hơn.
Nhưng trên mũi ta lại lấm tấm những giọt mồ hôi li ti.
Cuối cùng, Lục Phi ngồi dậy, hôn lên mắt ta, áy náy nói: "Là ta không tốt."
Ta nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuấn tú ửng hồng của hắn, trong đầu chỉ còn một ý nghĩ.
—— Những lời ta nói trước mặt Thập hoàng tử và Nhị hoàng tử hôm đó, cũng không hẳn là nói dối.
Có những chuyện, một khi đã xảy ra một lần, thì những lần sau sẽ trở nên tự nhiên hơn nhiều.
Một buổi sáng nọ, Lục Phi dậy sớm đi thư phòng giải quyết công việc, ta ngủ thêm một giấc, khi tỉnh dậy đã gần trưa.
Đàn Vân bưng đến cho ta một bộ váy áo màu đỏ tươi mới may.
Ta buộc áo lót xong, nhảy xuống giường, soi mình trong gương đồng một lúc, rồi quay đầu hỏi nàng ấy: "Eo của ta có phải lại nhỏ hơn rồi không?"
"Vâng ạ, điện hạ đặc biệt dặn dò nô tỳ, rằng Hoàng tử phi hiện nay vất vả, cần ăn nhiều đồ bổ dưỡng. Vì vậy nô tỳ đã bảo trù phòng làm món canh bồ câu long nhãn bổ dưỡng..."
"Không cần, eo thon gọn mới đẹp."
Ta xua tay với nàng ấy, suy nghĩ một chút, vẫn quyết định truyền lại một số kinh nghiệm: "Dung mạo của nữ nhân là quan trọng nhất, nếu ngươi không đủ xinh đẹp, thì cho dù nam nhân có yêu ngươi đến mấy rồi cũng sẽ thay lòng đổi dạ. Vì vậy, giữ gìn vóc dáng, duy trì nhan sắc, đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-niem-vui-cu/3623764/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.