Hắn khẽ rên một tiếng, đột ngột nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, khuôn mặt tuấn tú kia từng chút một tiến lại gần, hơi thở ấm áp phả vào mặt ta: "Công chúa có biết không?"
Ta ngây người nhìn hắn, tim lỡ mất một nhịp: "Biết gì cơ?"
"Ngày thường công chúa gọi ta, đều là gọi thẳng tên; chỉ khi nào chột dạ sợ hãi, mới giống như A Thất mà gọi ta là điện hạ."
Môi hắn khẽ chạm bên tai ta, giọng nói trầm thấp như rót mật: "Nếu sự việc đúng như lời công chúa vừa thốt ra, đây là do A Thất làm, vậy công chúa e ngại điều chi?"
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
Hơi thở ấm áp phả vào da thịt, hương thơm thanh khiết trên người hắn như làn sương vấn vít, khiến tâm trí ta bỗng chốc ngừng lại.
Khoảng cách đột ngột bị kéo gần khiến ta luống cuống, chỉ còn biết quay mặt đi.
Nhưng rồi ta lại bắt gặp ánh mắt hắn.
Vẫn là gương mặt lười nhác, ung dung thường ngày, nhưng giờ đây lại như sương mù giăng kín, ẩn chứa một tia sắc bén như lưỡi d.a.o nhuốm máu, đ.â.m thẳng vào lòng ta.
Ta chợt bừng tỉnh.
Trước khi trở thành vị hoàng tử tàn phế, an phận, hắn cũng từng là kẻ tay nhuốm m.á.u tanh.
“Công chúa e thẹn rồi sao?" Lục Phi khẽ cười, giọng nói như gió thoảng qua rừng trúc.
"Bảy ngày trước, khi ta tắm gội, nàng đã xông vào, y phục mỏng manh như sương khói. Ba ngày trước, trước khi ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-niem-vui-cu/3623760/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.