Ta sai A Thất ra ngoài tìm một nghệ nhân tài hoa về, dặn dò tỉ mỉ, bảo người ấy dùng khối ngọc này chế tác thành một chiếc trâm ngọc tinh xảo, đồng thời khắc lên đó hình con giáp tượng trưng cho Thập hoàng tử Lục Mẫn.
Sau khi mọi việc đã xong xuôi, hai tên ám vệ đi theo ta từ Sở quốc cũng xuất hiện.
"Ngươi và Cửu hoàng tử đã thành thân hơn một tháng, có điều tra được tin tức quan trọng gì không?"
Ta bất lực đáp: "Lục Phi ngay cả đi lại còn khó khăn, vốn đã không được Hoàng thượng sủng ái, giờ lại bị tước hết quyền hành, nhàn rỗi đến mức ngày ngày chỉ đưa ta đi dạo phố nghe kể chuyện, làm gì có tin tức quan trọng gì mà truyền cho hắn, để ta điều tra ra?"
Thấy hai người kia có vẻ không vui, ta vội vàng đánh trống lảng: "Còn các ngươi thì sao, trên đường đến đây khoe khoang võ nghệ cao cường, vậy mà ngần ấy ngày trôi qua, đã lẻn vào hoàng cung điều tra được gì chưa?"
Bọn họ sững sờ.
Ta đập mạnh xuống bàn: "Hừ, giữ các ngươi lại có ích gì chứ!"
"Triệu Doanh Chi, ngươi chỉ là một kẻ thấp hèn xuất thân từ chốn lầu xanh, chẳng lẽ ngươi thật sự xem mình là Nguyên Gia công chúa sao?"
Tên ám vệ gọi là Lãnh Nguyệt kia đưa tay ra toan bóp cổ ta.
"Cho ngươi sáu tháng, nếu không tìm được bất cứ thông tin hữu ích nào, thì ngươi cũng chẳng còn giá trị gì nữa."
"Đại tỷ à, không phải chứ? Ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-niem-vui-cu/3623759/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.