“Úi ——"
Nghĩ đến đây, ta điệu đà làm bộ hét lên một tiếng, sau đó mềm mại ngã vào lòng Lục Phi.
Hắn vững vàng đỡ được ta, cụp mắt nhìn qua, cảm xúc trong mắt bị hàng mi dày che khuất hơn phân nửa.
Nhị hoàng tử giật mình, lùi lại nửa bước, hỏi ta: "Công chúa làm sao vậy?"
Ta xấu hổ cúi đầu: "Không có gì, chỉ là Cửu điện hạ đêm qua thần dũng phi thường khiến chân ta hôm nay thật sự mềm nhũn, đứng không vững."
Lục Phi: "..."
Ta điều chỉnh một tư thế thoải mái trong lòng hắn, ngẩng mắt nhìn về phía hai vị hoàng tử khác, hài lòng nhìn thấy sắc mặt khó coi của bọn họ.
Đang định nói chuyện, thái giám hầu hạ bên cạnh lão hoàng đế bỗng nhiên xuất hiện, mặt lạnh tanh: "Hoàng thượng đã bãi triều, triệu Cửu hoàng tử và hoàng phi đến thư phòng yết kiến."
Nói xong câu này, hắn rũ mắt xuống, nhìn thấy ta trong lòng Lục Phi, da mặt hắn giật giật: "Cửu hoàng phi, xin phép làm phiền."
Lục Phi quả thật rất không được sủng ái, cả đoạn đường này, tên thái giám kia ngay cả xe lăn cũng không chịu đẩy giúp một cái, còn để ta phải tự mình động thủ.
Trong Ngự thư phòng, lão hoàng đế nhìn thấy Lục Phi, trong mắt lóe lên một tia chán ghét: "Trẫm thấy ngươi sau khi thành thân khí sắc quả thật tốt hơn nhiều. Đã thành gia rồi, lại lập phủ riêng rồi, thì hãy thu lại tâm tư, an phận dưỡng bệnh đi."
Lão hoàng đế thật là nói bừa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-niem-vui-cu/3623757/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.