Tú bà đã dạy ta: "Doanh Chi à, với thân phận của con, cái gọi là cốt cách, chẳng qua chỉ là để nâng giá lên cao hơn một chút. Thể diện, tôn nghiêm gì đó, nên vứt bỏ từ sớm đi."
Ta cụp mắt xuống, ngoan ngoãn đáp: "Vâng, thân phận nô tỳ thấp hèn, công chúa là kim chi ngọc diệp, sao có thể so sánh được?"
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
Công chúa bước tới, mũi d.a.o găm trên tay lướt qua lướt lại trên mặt ta.
Ta sợ hãi nhìn nàng, và rồi Hoàng thượng lên tiếng: "Được rồi, Nguyên Gia, nếu con làm hỏng mặt nàng ta, ai sẽ thay con đi hòa thân?"
Nàng ta hừ lạnh một tiếng, ném con d.a.o găm đi, ra lệnh: "Xăm hoa sen lên n.g.ự.c nàng ta, không được dùng thuốc gây tê, để cho con tiện nhân này biết thế nào là đau đớn."
Công chúa Nguyên Gia sinh ra đã có hoa sen trên người, được coi là điềm lành, vì vậy Hoàng thượng đặc biệt yêu thương nàng ta.
Ta bị mấy cung nữ lột sạch y phục, đè lên phiến đá, mất một ngày một đêm mới xăm xong hình hoa sen tương tự.
Đến cuối cùng, ta đau đến mức không thể thốt ra tiếng.
Nói một cách công bằng, công chúa đúng là có phần vong ân bội nghĩa.
Dẫu sao nếu không có ta, người phải gả đến Tấn quốc hòa thân chính là nàng ta.
Trong số những cung nhân đi cùng ta, có hai người là ám vệ của hoàng tộc Sở quốc, nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-lai-niem-vui-cu/3623756/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.