Edit: Linh || Beta: Bông
Một lúc sau, xe của Giản Sóc vào sân.
Giản Chính Quốc hô với Lâm Nguyệt đang ở trong bếp, “Giản Sóc và Tuế Tuế về rồi.”
“Ồ, Tuế Tuế nhà mình về rồi!” Lâm Nguyệt vừa đeo tạp dề, vừa cầm thìa trên tay đang chạy ra khỏi phòng bếp.
Chạy một đường làm cho Giản Chính Quốc ngửi thấy đâu cũng là mùi sườn kho.
“Tuế Tuế.” Vừa đúng lúc Lâm Nguyệt mở cửa thì Sầm Tuế Tuế đã đứng trước đó.
Sầm Tuế Tuế cười, “Mẹ, chúng con về rồi.”
“Vào đây.” Lâm Nguyệt cười tươi như hoa, “Vào đi, hôm nay mẹ nấu toàn mấy món con thích.”
Giản Sóc cố tình hỏi, “Không có món con thích à?”
Lâm Nguyệt cáu kỉnh trừng mắt với anh, “Đàn ông thì kén chọn ăn làm gì, đến tuổi thì ăn món nào cũng như nhau cả thôi, cứ đòi hỏi thì mẹ không cho con ăn nữa.”
Tuế Tuế quay đầu nhìn Giản Sóc, cô cười khúc khích vui vẻ.
Giản Sóc bất lực, “Sau này nếu vợ con mà không rảnh thì con cũng không về đây đâu, địa vị của con trong gia đình này đã tụt xuống một bậc mất rồi.”
“Đi đi!” Lâm Nguyệt xua tay, “Không thích thì thôi, ở đây càng thêm phiền phức.”
Giản Sóc: …
“Ha ha ha ha!”
Sầm Tuế Tuế kéo cánh tay Lâm Nguyệt, “Mẹ, mấy món mẹ nấu con đều thích, đúng lúc con đói bụng rồi này.”
“Đói à? Đói là đúng rồi, chúng ta ăn tối thôi.” Lâm Nguyệt vừa đi vừa khen Sầm Tuế Tuế, “Tuế Tuế, mẹ đã xem buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em/1953599/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.