Trần Mai Khôi vươn thẳng người, cười nhẹ, “Cám ơn em đã lấy Đoạn Tầm.”
Anh ta vừa dứt lời, toàn trường ồ lên. Anh ta đã nói, bộ phim này lấy tư liệu từ chính bạn thân của mình, giờ lại gọi Sầm Tuế Tuế là “Khương Khương.” Thế hóa ra Sầm Tuế Tuế là Khương Khương? Trên thực tế Khương Khương còn lấy Đoạn Tầm? Nhưng tháng trước Sầm Tuế Tuế vừa công khai chồng là Giản Sóc, chủ tịch tập đoàn Ức Cảnh. Thế chẳng phải Giản Sóc chính là Đoạn Tầm, còn Sầm Tuế Tuế là Khương Khương. Bộ phim này chính là lấy tư liệu thời trẻ của Giản Sóc và Sầm Tuế Tuế còn gì? Số trời rồi!
Tiếng thảo luận trong hội trường càng lúc càng lớn, đại đa số đều cho rằng cực kỳ phi thường, khó mà tin nổi. Cũng không thiếu người nói rằng đây là duyên trời định. Đương nhiên, cũng không tránh khỏi có người nghi là bầy trò.
Trần Mai Khôi tắt micro, nói nhỏ với Sầm Tuế Tuế, “Anh thật sự cảm ơn em đấy, không phải để tuyên truyền phim đâu.”
Sầm Tuế Tuế mỉm cười, “Em biết, anh yên tâm, em không nghĩ nhiều đâu.”
Trần Mai Khôi đỡ trán như bất đắc dĩ, “Số Giản Sóc tốt thật, sao lại lấy được em cơ chứ?”
Cô bật cười, “Anh đừng có nói câu này trước mặt anh ấy đấy.”
“Tại sao?” Trần Mai Khôi cau mày, “Nó ghen à?”
Sầm Tuế Tuế gật đầu “Vâng, em ở với anh ấy đến nửa năm, gần đây mới chính thức biết anh ấy ghen thế nào.”
Trần Mai Khôi cười lắc đầu, “Trai già thật đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em/1953597/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.