- Mẹ ngất xỉu rồi! Ba ơi mẹ ngất xỉu rồi!
Bách Ngộ để Mục Đăng xuống đất, hớt hải chạy vào phòng tắm.
Úc Ni ngồi trên bồn tắm khóc nức nở, còn cô thì nằm dài giữa sàn, mặt trắng bệch.
Hắn lập tức xông tới ôm lấy cô vào lòng, vỗ vỗ nhẹ lên má cô:
- Âm! Em sao vậy? Âm!
Mục Đăng thấy thế cũng sợ hãi khóc ầm lên. Tiếng khóc của hai đứa trẻ càng làm hắn sốt sắng.
Nhân viên khách sạn nghe tiếng trẻ con khóc liền phá cửa xông vào phòng, một cảnh hỗn loạn trước mắt làm họ ngơ ngác. Bách Ngộ nghiến răng bế cô lên, chạy gấp:
- Trông hai đứa trẻ hộ tôi, và gọi bệnh viện!
Hắn bế cô chạy xuống sảnh làm bao nhiêu người dừng lại để nhìn.
Đôi bàn tay của cô dần lạnh toát.
Tâm trí hắn ngập ngụa trong hỗn độn.
Tuy chỉ hai phút sau xe bệnh viện liền xuất hiện, thế nhưng hắn vẫn có cảm giác hai phút đó dài như cả hai năm.
Ngồi trên xe, hắn không ngừng nắm lấy tay cô, thều thào:
- Em sao thế này? Em sao thế này?
Ngay khi xuống xe, cô liền được các nhân viên y tế đẩy vào trong.
Hắn chạy theo chiếc giường cô đang nằm bằng tất cả sức lực, nhưng rồi phải bất lực dừng lại trước cửa phòng cấp cứu.
Bách Ngộ thở không ra hơi, đưa tay vò vò đầu tóc một cách rối bời lẫn hoảng hốt.
Hắn...vẫn chưa hiểu đang có chuyện gì xảy ra!
Đầu tiên là Mục Đăng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em-trong-moi-con-mo/2915428/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.