- Cầu xin anh...vì con mà nghỉ làm vài ngày thôi có được không?
Hắn kinh ngạc tột độ khi thấy cô tha thiết van nài mình.
Những giọt lệ nóng hổi chảy đầy trên khuôn mặt ốm o.
Bộ dạng của Hạ Âm bây giờ thảm thương đến tội nghiệp.
- Xin anh đấy! Một lần cuối cùng này thôi...
Bách Ngộ đưa tay lên định ôm lấy vai cô, nhưng rồi lại bất lực thu tay về giấu trong túi quần.
Hắn không đủ can đảm, một chút cũng không.
Bị ánh mắt đầy hi vọng của cô chiếu vào khiến hắn có chút hoảng loạn.
Hắn quay đầu đi nhìn chỗ khác, gật đầu:
- Để anh xin, nhưng nếu cấp trên không cho thì anh chịu.
- Được! Miễn là anh thử!
Cô cảm thấy vơi bớt lo lắng nên đưa tay quẹt đi nước mắt.
Lúc cô chuẩn bị bỏ đi, hắn mới cắn răng hỏi một câu:
- Vẫn sẽ li hôn sao?
Cô im lặng trong đôi chút.
Hắn mơ hồ thấy được bờ vai kia khẽ run lên.
- Ừ! Sau khi mọi chuyện ổn thoả, chúng ta lập tức li hôn!
- Anh...anh sẽ nuôi con!
Cô quay đầu nhìn hắn, đuôi mắt loé lên một tia kiên cường:
- Không bao giờ!
- Nhưng anh là ba của hai đứa, anh cũng có quyền...
- Em đã nói là ngay từ đầu anh đã không có tư cách làm ba!
Cô bước đi thẳng, sự lạnh nhạt đó khiến hắn có chút tức giận.
Nhưng vẻ kiên cường đó khiến hắn cảm thấy xa lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em-trong-moi-con-mo/2915430/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.