Hạ Âm run rẩy vớ lấy hộp khăn giấy gần đó, nhất quyết không chịu lấy giấy từ tay hắn.
Câu nói vừa rồi của cô khiến Bách Ngộ dường như hoá đá.
Hắn sững sờ nhìn cô lau hết máu trên mặt, trên tay và gói lại tấm drap giường.
Đột nhiên một cơn ho khác lại nổi tới, cô ho lấy ho để, máu cũng lại thi nhau ùa ra một lần nữa.
Cô quỵ dần xuống sàn khiến hắn thêm một phen hoảng hốt.
Hắn đưa tay định đỡ cô lên nhưng bị cô hất ra, lạnh nhạt:
- Tôi đã nói rồi! Đừng quan tâm tôi nữa!
Cô vịn vào thành giường từ từ đứng dậy, mấy giọt máu nhỏ xuống nền nhà lạnh toát.
Cùng lúc đó thì điện thoại trong túi cô run lên.
Cô đưa tay đầy những huyết nóng cầm lấy điện thoại, lắng nghe người bên kia nói.
"Anh họ tớ hiện đang công tác ở thành phố X, có thể sẽ không gặp cậu được sớm."
- Thật trùng hợp! Tớ cũng đang ở thành phố này, bảo anh cậu liên hệ với tớ nhé?
"Được...được rồi..."
Cô bạn của cô dừng lại trong một vài giây, trầm mặc.
Cô cũng giữ im lặng, một lát sau cô bạn mới hỏi khẽ:
"Cậu và Bách Ngộ thật sự sẽ li hôn sao?"
Do không gian xung quanh rất im ắng nên hắn có thể nghe được cuộc gọi giữa hai người.
Cô ngước đôi mắt đầy những tia cảm xúc kì lạ nhìn hắn, khoé môi nhẹ nhếch lên:
- Ừ! Nhất định sẽ li hôn!
Hắn bàng hoàng nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em-trong-moi-con-mo/2915425/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.