Paris vào mùa này là mùa ẩm ướt, những cơn mưa rào hoà vào làn gió thổi càng khiến con người ta thấy buốt giá đến tật óc, mặc có bao nhiêu lớp áo thì từng đợt gió nhỏ vẫn len lỏi vào từng góc chui vào trong lớp da khiến cả người sởn hết cả gai ốc.
Giang Vân Ni thực sự bây giờ chỉ muốn chui vào trong chăn ấm đệm êm, bật máy sưởi lên rồi nghe bật bản nhạc mà mình yêu thích rồi chill mà thôi.
Cô cùng Ngôn Triết Kì đáp chuyến bay suốt hơn 15h đồng hồ mới tới Paris, cũng may là chuyến bay không delay, đến nơi đã là vào nửa đêm. Giang Vân Ni thật ra vẫn luôn rất mong mỏi được một lần đặt chân tới trời Âu nhưng mà với thời tiết khắc nghiệt này thì cô là cũng xin được ở lì trong khách sạn.
Khách sạn nơi cô ở cũng không tệ, mang đúng phong cách chuẩn Châu Âu hoàng gia, đúng chất Pháp, rất sang trọng cùng những hoa văn khắc trảm vô cùng cầu kì.
Cô và Ngôn Triết Kì ở phòng đối diện nhau, vừa bước vào phòng không ngờ lại to đến như vậy, nó phải to gấp rất nhiều lần phòng khách, phòng phủ và cả phòng tắm của cô cộng lại nữa. Quả là một đãi ngộ không hề tồi.
Không thể chịu được nữa, cô liền nhảy lên chiếc giường king size, quần 1 vòng chiếc chăn bông to, dần dần cảm nhận được hơi ấm đang lan toả khắp cơ thể. Đột nhiên điện thoại truyền tới có tin nhắn, là của Ngôn Triết Kì
“Cô Giang, ngày mai chúng ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em-o-da-chieu-khong-gian/3471859/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.