Ngôn Triết Kì không rõ Giang Vân Ni có hiểu được ý nghĩa trong câu chuyện của anh hay không nhưng khi cô hỏi có buồn không thì anh lại nhen nhói một hi vọng rằng cô sẽ hiểu.
Anh biết hiện tại hai người vẫn còn khoảng cách này nhưng chỉ 6 tháng nữa thôi là có thể chấm dứt và ành đường đường chính chính có thể làm lay động trái tim cô.
Anh cảm giác bản thân mình ở hiện tại giống như ngọn cỏ ven đường không thể biết làm sao mới với tới được áng mây đang thong dong trôi tự do tự tại ở trên bầu trời xa kia.
Ngôn Triết Kì vẫn biết 6 tháng trôi không chậm cũng chẳng vội vã gì nhưng chỉ sợ khi anh giống như chim bồ câu được giải thoát thì liệu đồng loại có còn nhớ tới giống như việc cô sẽ có ai đó ở bên cạnh, anh không biết suốt thời gian hay người chưa gặp lại thì cô đã sống như thế nào, trải qua bao nhiều mối tình, có hạnh phúc hay là đau thương,… Thực sự rất muốn hỏi xem liệu đã có ai khiến cô cảm thấy đau lòng chưa nhưng sự can đảm lại không thể làm anh nói ra được những điều đó vì đơn gian hai người chỉ đối với nhau bây giờ là công việc, hỏi ra thực sự sẽ rất kì mà còn làm cô cũng sẽ không thấy thoải mái chút nào.
“Cô Giang nghĩ thế nào về định nghĩa tình yêu?”
“Tôi sao? Rất đơn giản, chính là cả hai đều trọn vẹn giành cho nhau thứ tình cảm chân thành nhất thì chính là tình yêu”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em-o-da-chieu-khong-gian/3471860/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.