Nghe tiếng ở đầu dây bên kia truyền đến, Lý Doãn bỗng lo lắng 
"Sao vậy?" 
"À không....muỗi thôi" 
An Thành nhăn nhó xoa mặt, sao cậu lại tát thật vậy trời, ai đời lại đi đánh chính mình mà còn dùng lực lớn như vậy không, cậu vừa xoa mặt vừa đảo mắt suy nghĩ 
không ngờ người như hắn lại còn biết quan tâm người khác như vậy, tuy trước đây hắn cũng rất quan tâm cậu nhưng cậu nghĩ đó chỉ là sự quan tâm của sếp đối với cấp dưới của mình, bây giờ nghĩ lại thì hình như hắn chỉ như vậy đối với mình cậu 
Nghĩ đến đây An Thành thật muốn cốc cho mình vài cái, sao cậu không nhận ra chuyện này nhỉ, thấy có ông sếp nào thản nhiên ngồi lột vỏ tôm đến miệng trợ lý của mình như hai người họ không, không biết trước giờ mọi người trong công ty nhìn cậu với ánh mắt gì đây, sao lại không để ý cơ chứ 
'An Thành ơi là An Thành sao mày cứ lo ăn mà không để ý xung quanh gì hết vậy' 
An Thành khóc không ra nước mắt, ngày mai đến công ty như thế nào đây, cậu vẫn còn thấy sốc a, hay xin nghỉ một buổi nhờ, nghĩ là làm An Thành lập tức lên tiếng nói với hắn 
"A chủ....." 
"Tôi có việc cần giải quyết rồi, em ngủ sớm đi, hy vọng mai sẽ được gặp em, ngủ ngon" 
"À....vâng" 
'Tút' 
An Thành nhìn vào màn hình điện thoại đã tắt, lòng không ngừng cảm thán, bận lúc nào không bận sao lại có việc vào lúc cậu muốn xin nghỉ hả, a điên mất 
An Thành vò tóc mình, giờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-baba/1735231/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.