Trong căn phòng mờ ảo bởi ánh trăng chiếu vào, An Thành mái tóc chưa khô hẳn ngồi thẫn thờ trên giường nhìn quả cầu thủy tinh trước mặt
Quả cầu này là giải thưởng mà ba người đạt được trong cuộc thi vẽ, gồm ba quả cho mỗi người, tuy chỉ là giải ba nhưng đối với ba người họ như vậy là tốt lắm rồi, dù sao họ cũng biết chắc rằng mình sẽ không được giải nhất nên rất vui khi có giải
Mọi chuyện đáng ra nên êm ả như vậy nếu hắn không nói điều đó thì cậu cũng sẽ không phải đau đầu như bây giờ
"Haizzz đau đầu quá đi"
An Thành vò mái tóc chưa khô của mình, cậu thật sự không muốn nghĩ đến chuyện đó nữa, càng nghĩ càng rắc rối nhưng tại sao những lời nói của hắn vẫn cứ vang vẳng trong đầu cậu vậy chứ
Chiều nay, sau khi hoạt động kết thúc, các học sinh được tập trung về lớp để cô giáo dặn dò một vài việc cho buổi lễ kỉ niệm thành lập trường sắp tới, một vài phụ huynh cũng đi theo con mình vào lớp riêng hắn thì lại kéo cậu ra nhà xe bảo rằng lấy xe trước rồi đợi Tiểu Vệ
Tiểu Vệ đi cùng Tiểu Ninh thấy ba nhỏ bị kéo đi thì cũng chỉ lắc đầu ngao ngán, đã nói không được manh động kia mà, mà hai người có thể lựa chỗ nào đó tốt hơn để hành sự mà sao lại ở nơi công cộng như trường học chứ, biết kì lắm không hả
"Tiểu Vệ à baba và ba nhỏ của cậu đâu rồi?"
"Họ có chuyện cần phải giải quyết"
"Chuyện gì vậy? Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-baba/1735230/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.