"Tiểu chủ tử, đã phát hiện người khả nghi." Đột nhiên, thanh âm Thu Nguyệt lặng lẽ vang lên.
Tiếng nói của Mặc Ngưng Sơ liền dừng lại, trên lông mi còn vương lại giọt nước, vừa phản ứng lại, đang định hỏi là ai, Nạp Lan Lân nhẹ nhàng cắt lời nàng... chậm rãi nói: "Tiểu Đào Tử, thật ra thì, ta cũng có thể nói cho nàng chuyện nàng muốn biết."
"Thật sao?"
"Trừ phi nàng đáp ứng ta, bắt đầu từ bây giờ không tham dự chuyện điều tra Mặc gia nữa, cũng không để ý đến chuyện triều đình, an phận thủ thường sống trong thâm cung....." Hắn dừng một chút, thình lình cười nói: "Sinh con cho ta."
"....." Đôi mắt đang sáng rực của Mặc Ngưng Sơ trong nháy mắt tối đen, nhe răng nhếch miệng liền muốn đi cắn xé mũi của hắn, đại gia, điều kiện của ngài có thể kỳ dị thêm chút nữa không?!
"Nhưng Tiểu Đào Tử, nếu Mặc gia thật sự không có gì vậy thì tốt rồi, nhưng nếu có chuyện..... vậy nàng sẽ làm thế nào đây?" Hắn đột nhiên nói.
Vừa hỏi liền vào thẳng vấn đề, Mặc Ngưng Sơ sửng sốt, cư nhiên không thể lập tức trả lời.
Nạp Lan Lân thu lại nụ cười, nhìn nàng: "Tiểu Đào Tử, nếu có một ngày phải đi đến tận cùng, nàng có thể còn mặc kệ mọi thứ, ở lại bên ta sao?"
Mặc Ngưng Sơ rốt cuộc phản ứng lại, hoảng hốt vội nói: "Không, sẽ không có ngày như vậy!"
"Nếu là có?" Hắn ép nàng.
Mặc Ngưng Sơ lông mi run rẩy, bị ánh mắt đe dọa của hắn nhìn như vậy có cảm giác bất ổn trong nội tâm, thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577764/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.