Một bóng dáng chậm rãi tiến vào một quán trà bên trong đế đô thành.
Mà trước đây không lâu, Mặc Ngưng Sơ vừa mới tra ra quán trà này có quan hệ với tư nghiệp của Cửu vương gia.
Người nọ đặt một viên hổ phách lên chỗ chưởng quầy, liền lập tức được nghênh đón vào một gian phòng bố trí bí mật trong biệt viện, mở ra cơ quan, hắn xác định bốn bề vắng lặng, mới chậm rãi đi xuống mật thất dưới sàn nhà.
Cửa đá vừa đóng, một cánh tay trắng noãn liền vươn tới từ đằng sau, vòng qua eo của hắn, kéo hắn về phía sau và dán chặt vào lưng hắn.
"Buông ra." Giọng nói của nam tử vô cùng giận dữ, lạnh lùng vươn tay, lôi cánh tay đang đặt ở eo mình ra, quay đầu, ánh mắt âm trầm nhìn người sau lưng kia trong mật thất vô cùng tăm tối.
"Ánh mắt tương đối làm cho người ta hoài niệm a..... Lưu Vân." Người sau lưng cúi đầu nở nụ cười, khóe môi khẽ nhếch, giống như một con hồ ly vô cùng giảo hoạt, nhưng hai mắt lóe sáng hàn quang, giống như một con sói hung ác tham lam, chờ lúc kẻ địch buông lỏng cảnh giác, lại nhào tới, xé nát kẻ địch.
Mà nụ cười kia càng hòa ái thân mật, thường thường thủ đoạn càng hèn hạ đáng xấu hổ.
Người này, quả thật chính là một hình mẫu tốt nhất.
"Cửu vương gia, điều ngươi giao ước với ta, dường như đã vượt ranh giới rồi." Mặc Lưu Vân tái mặt lại, quả thật khác nhau một trời một vực với hình tượng một công tử phong lưu phóng khoáng cười nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577765/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.