Tùng Kinh cùng Di Hòa đứng ở cửa quán trọ, thi thoảng lén lút nhìn vào bên trong.
Bọn họ kì thực đã sớm đuổi kịp Tư Diệc Hành, thế nhưng đúng như Tư Diệc Hành sở liệu, vừa thấy Mộ Dung Tả Ý cùng Tư Diệc Hành một chỗ, hai người cũng không phải ngốc, tự nhiên sẽ không lộ diện, chỉ là lặng lẽ đi theo một đường với họ.
Trên giang hồ tin tức truyền đi là nhanh nhất, vậy nên hai người họ đối với tin Mộ Dung đại thiếu gia muốn thành thân cũng biết cùng lúc với Tư Diệc Hành. Vừa nghe được tin này, hai người nhất thời tay chân luống cuống, lòng nóng như lửa đốt chạy tới nơi Mộ Dung Tả Ý cùng Tư Diệc Hành trọ lại. Thế nhưng tới cửa rồi, hai người không biết tình thuống thực tế thế nào, đứng băn khoăn nửa ngày, nghĩ đi nghĩ lại cũng không dám tùy tiện đi vào. Bọn họ đang trong thế khó xử, không đề phòng, lúc Mộ Dung Tả Ý vội vội vàng vàng từ trong quán trọ đi ra, liếc mắt liền thấy hai người bọn họ.
“Tùng Kinh, Di Hòa.” Thanh âm của Mộ Dung Tả Ý khiến Tùng Kinh cùng Dinh Hòa càng hoảng sợ, hai người thấy trốn đâu cũng không kịp nữa, đành phải ngoan ngoãn đi ra.
“Các ngươi tới lúc nào vậy?” Nhìn khuôn mặt tươi cười đầy xấu hổ của hai người, Mộ Dung Tả Ý hồ nghi hỏi.
“Chúng ta, chúng ta…”
Di Hòa không giỏi nói xạo, lắp bắp mãi không ra câu nào.
Tùng Kinh nhanh chóng tiếp lời “Chúng ta ngày hôm nay mới đến, Mộ Dung công tử, thiếu chủ nhà chúng ta đâu?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-xuan-phong-gian-gioi/42892/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.