“Kinh Diễm, ngươi về cùng với Lộ Vân trước đi.” Mộ Dung Tả Ý tâm tư hỗn loạn, vô thức tránh đi ánh mắt của Tư Diệc Hành, ngược lại quay sang nói với Mộ Dung Kinh Diễm.
“Ừ.” Mộ Dung Kinh Diễm hiếm khi nghe lời như thế, ngoan ngoãn đi với Lộ Vân.
“Tùng Kinh, Di Hòa, các ngươi mau dìu hắn vào nghỉ ngơi.” Mộ Dung Tả Ý gọi hai kẻ bị sự tình xảy ra liên tiếp chấn động tới ngây người.
Tùng Kinh và Di Hòa lúc này mới có phản ứng, vội vàng vọt tới, mỗi người một bên đỡ Tư Diệc Hành.
“Thiếu chủ, người thế nào rồi?”
“Ngươi thích hắn có đúng không?” Tư Diệc Hành nhưng đẩy tay của hai thuộc hạ ra, gắt gao nắm lấy tay Mộ Dung Tả Ý không buông.
Nam nhân kia mỹ lệ động nhân như vậy, cử chỉ làm nũng cực kỳ tự nhiên, một chút cũng không khiến người ta nhìn thấy khó chịu, ngược lại thấy thưởng tâm duyệt mục (vui mắt, trong lòng tán thưởng). Mà Mộ Dung Tả Ý đối với hắn nuông chiều cùng yêu thương cũng rõ ràng cùng tự nhiên như thế, thậm chí không tiếc vì hắn mà ra tay với mình. Vậy nên Tư Diệc Hành mới cố ý làm cho mình bị thương trong tay Mộ Dung Tả Ý, vì hắn rất sợ Mộ Dung Tả Ý sẽ bỏ đi với người kia… Mấy ngày nay ở chung khiến Tư Diệc Hành hiểu rõ cá tính Mộ Dung Tả Ý, hắn biết rõ, chỉ cần Mộ Dung Tả Ý đả thương hắn, sẽ không tuyệt tình bỏ hắn mà đi.
Tư Diệc Hành biết mình đang lợi dụng sự ôn nhu của Mộ Dung Tả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-xuan-phong-gian-gioi/42893/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.