Mấy ngày nay hắn cùng Mộ Dung Tả Ý ở chung rất tốt. Tính tình Mộ Dung Tả Ý ôn nhu bình thản, mà hắn, sự tùy hứng cùng ngang ngược của hắn căn bản không xuất hiện trước mặt Mộ Dung Tả Ý. Không cần phải dùng hết sức kiềm chế hay miễn cưỡng, chỉ cần thấy người kia, tự nhiên hắn sẽ vì người đó mà bày ra phương diện tốt nhất của bản thân, căn bản không cần chút gắng gượng nào. Hắn trở nên thích cười hơn, cởi mở hơn, cũng bình hòa hơn. Đây là sức mạnh của tình yêu, có thể dễ dàng cải biến một con người.
Mua bánh xong, Tư Diệc Hành từ trong cửa hàng đi ra. Lúc này, vừa vặn có mấy người đeo đao mang kiếm đi qua hắn. Mấy người này vừa nhìn đã biết là người trong võ lâm. Tư Diệc Hành liếc bọn họ một cái, thu hồi ánh mắt, đứng ở tại chỗ suy nghĩ nên quay về quán trọ hay đi mua thêm chút đồ nữa.
Không lâu sau, cuộc đối thoại của mấy người kia bay tới tai hắn.
“Ai, đại công tử Mộ Dung thế gia muốn thành thân, tin này ngươi làm sao mà biết được? Căn bản không có chút phong thanh nào a.”
“Ngày hôm qua ta gặp được nhị thiếu gia của Nam Cung gia, là chính miệng hắn nói cho ta biết, tuyệt đối không phải giả. Ta phải nhanh nhanh trở về nói cho sư phụ, sớm chuẩn bị lễ vật đưa tới để thể hiện thành ý của chúng ta… Ai, ta với ngươi giao tình tốt, ta mới nói cho ngươi. Ngươi cũng mau về nói cho cha ngươi đi, nghe Nam Cung thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-xuan-phong-gian-gioi/42891/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.