Hộp quà mỏng nhưng lại nặng trĩu, hình như là một quyển sách.
Kiều Vi do dự một lát mới mở hộp quà ra, đợi nhìn rõ thứ bên trong, cô không khỏi sửng sốt.
Bên trong là một xấp hợp đồng.
"Đây là cái gì?" Kiều Vi không dám tin, "Anh mua Phiếm Nhạc?"
"Ừ." Tịch Việt cởi nút áo sơ mi ở cổ, dịu dàng nói, "Từ hôm nay trở đi nó là của em."
"Anh bắt đầu thu mua từ khi nào?"
Trước đó, Kiều Vi không hề nghe thấy chút phong phanh nào.
"Năm trước, sau khi hợp đồng thu mua đưa ra bên kia cứ trong trạng thái bàn bạc, mãi đến mấy tháng trước mới chịu đồng ý. Cũng may cuối cùng cũng kịp sinh nhật năm nay của em."
Phiếm Nhạc được mệnh danh là dàn nhạc giao hưởng tư nhân lâu đời nhất của thành phố G, trong những năm đầu ra mắt rất nổi tiếng, từng thuê không ít nhạc sĩ nước ngoài viết bài. Nhưng mấy năm nay khủng hoảng kinh tế nghiêm trọng, ban nhạc cũng ngày càng sa sút.
Nhưng Tịch Việt mua nó làm gì?
Mấy năm nay, kể cả nhiều ban nhạc nổi tiếng của nước ngoài cũng lần lượt phá sản chứ đừng nói tới trong nước. Thiếu kinh phí là khó khăn chung của lĩnh vực này vì cách hoạt động và tài trợ còn chưa rõ ràng. Mua ban nhạc cũng không thể bảo đảm lợi nhuận, còn rất có khả năng phải đổ tiền vào liên tục.
Nếu không có lợi ích thương nhân sẽ không đầu tư.
"Sẽ lỗ đấy." Cô nhìn hồi lâu, đóng tài liệu lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuong-vi/2760227/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.