Đồ đập, người cũng đánh, Hoắc Hào Chi rời khỏi công ty lại không hề thấy vui vẻ.
Trước khi lên xe, anh dựa vào cửa, châm lửa hút một điếu thuốc, im lặng hồi lâu, cuối cùng lấy điện thoại ra.
Mấy năm qua, anh hình như chưa từng chủ động gọi điện.
Chuông chỉ reo hai lần, đầu bên kia đã bắt máy, giọng của người phụ nữ rõ ràng là bất ngờ.
"Hào Chi?"
Hoắc Hào Chi không trả lời.
Người phụ nữ bên kia tiếp tục hỏi: "Có việc gì à? Sao đột nhiên lại gọi cho mẹ vậy?"
"Bên này có dự thảo quy hoạch mới, chuyện phải bỏ Tây Đình mẹ có nghe nói không?"
"Có, hai ngày trước mẹ có nghe nói."
"Nếu con nhớ không lầm thì người chịu trách nhiệm vụ quy hoạch lần này là người quen của mẹ đúng không?" Hoắc Hào Chi tắt tàn thuốc, đứng thẳng dậy, "Nếu là ông ta, cho dù bây giờ tìm một cái cớ yêu cầu viện thiết kế thành phố G thay đổi bản vẽ chắc không phải việc khó nhỉ?"
"Hào Chi, đừng gây chuyện. Hạng mục Hoàn Hải đã bắt đầu đẩy mạnh, con đường này làm gì đơn giản như con nói?"
"Chẳng phải chỉ tránh một trại nuôi ngựa thôi sao? Con biết mẹ có thể làm được."
Cả thành phố G, nhắc tới gia tộc có nhiều mối quan hệ nhất thì không ai khác là nhà họ Từ, hơn nửa tài nguyên nhà họ Từ lại nằm trong tay con gái lớn, ba ở đế đô xa ngoài tầm với, chỉ cần bà chịu nhọc lòng một chút, chuyện này căn bản không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuong-vi/2760228/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.