Nắm tay hắn ngưng tụ Hỏa Diễm bộc phát linh lực sung mãn, tay không chặn kiếm, Hỏa Diễm cản phá kiếm khí, uy lực cường đại.
- Đều là thiên kiêu nhưng ta lớn tuổi hơn ngươi đấy, ít nhất cũng phải biết gọi ta hai từ vương gia đi chứ hả, một kẻ mềm yếu như ngươi nghĩ có thể đấu thắng được ta hay sao? Đúng là kém cỏi, ngu ngốc.
Hắn và Thiệu Thiên giao chiến kịch liệt, đánh ra ngoài phố, đánh lên không trung, không ai nhường ai, bất phân thắng bại. Nếu tiếp tục chiến đấu thì Thiệu Thiên là người sẽ bị thương và thua cuộc sau cùng, vì giờ Châu Du Diễm chỉ xem anh như trò tiêu khiển mà đùa nghịch.
Đôi mắt xanh thẫm sâu thẳm của Châu Du Diễm còn không thèm nhìn tới chiêu thức của đối thủ, hắn ta ung dung xem trận đấu này như một trò chơi vui vẻ mà thưởng thức. Mái tóc đen ánh đỏ phút chuốc lại được hắn vuốt lên với nụ cười điên cuồng. Hiện tại hắn giống như một ma vương đang chơi đùa cùng thú cưng của mình vậy.
Nụ cười chế nhạo của hắn khiến anh phát điên, nhưng làm thế nào đi nữa cũng không thể chạm được vào hắn. Nếu quan sát từ bên ngoài thì nhìn trận đấu này khá cân sức, nhưng thực ra Thiệu Thiên đang yếu thế hơn Châu Du Diễm. Biết hắn chỉ đang chơi đùa với mình nhưng anh không cam tâm, không muốn hắn bắt nạt muội muội mình thêm nữa lên anh mới khơi ra trận đấu này. Nếu lúc nãy anh không đủ nhanh thì bàn tay của Uyển Linh bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-to-hong-lai-noi-them-roi/2747303/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.