Dòng người qua đường cứ thế đi lại tấp nập, chiếc xe anh ngồi len lỏimãi mới tới được công ti. Đặt chân ra khỏi chiếc xe, anh cảm thấy hồihộp lạ thường. Bước một bước rồi đến hai bước, chưa kịp bước đến bướcthứ ba thì...
"Cậu gì ơi...? Cậu chưa trả tiền xe kìa"- bác tài xế sau khi chở anh đến nơi rồi, đang địnhquay xuống lấy tiền thì anh đã bay ra khỏi cái xe từ lúc nào. Tưởng mình sắp bị mất tiền nên bác tài xế vội mở cửa nói lớn.
Chẳng may cho anh tí nào, cũng tại tiếng nói của bác tài xế đó lớn quá làm nhiều người xung quanh bật cười, xì xào rầm rộ.
Thật sự anh cũng chả muốn thế đâu, chắc tại là mải suy nghĩ nên mới thế thôi. Mà cũng chẳng phải "chắc tại" gì hết....
Vội lấy trong ví ra 500k , anh vội vã đưa cho bác tài rồi xin lỗixong xuôi cũng chạy thật nhanh lên công ti, miệng không ngừng lẩm bẩmnguyền rủa trời, đất.
***************************
Anh xông thẳng đến phòng làm việc của cô em mình, từng tiếng bướcchân không hề nhỏ tí gì cũng đủ để làm cô em giật mình cỡ nào. Nhỏ cũngđoán được ra một số nội dung sắp phải nghe nên rót nước lại cho anh rồingồi xuống nói chuyện.
"Vy, em cho anh..."
Chưa kịp nói dứt câu, nhỏ đã vội chen ngang :" Em biết, đợi em tí" - nói xong nhỏ đứng dậy tiến lại chỗ bàn làm việc lục trong tủ ra tập hồsơ rồi mang đến cho anh :" Đây là toàn bộ thông tin về người đó"
Anh cầm tập hồ sơ mà người run run, lật trang đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-sieu-quay-xuyen-khong/774629/quyen-1-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.