Bắp: Không nghĩ tên chương nữa , mệt óc quá rồi @@----------------------------------------------------------------
Bước từng bước chân xuống bậc, cứ thế dần dần xuống sâu hầm. Tìm đếnnơi nhà kho, anh lấy chìa khóa đã sớm cũ mở ra. .. Nơi này đều là nhữngvật mà có kỉ niệm với cô. Trước lúc anh đi du học, anh đã buông xuôi ,muốn vất tất cả, quên đi tất cả nhưng...anh không làm được. Để rồi chỉcs thể chôn vùi xuống nơi đây, ngay bây giờ anh lại muốn tìm đến chúngđể không bao giờ được quên...
Chiếc thùng nhựa mới mua bảynăm về trước nay đã dính đầy bụi bẩn, những vết ố vàng cũng hiện lên rõmồn một. Anh dùng tay phẩy phẩy lớp bụi bẩn rồi bóc băng dính ra. Tiếng"rạch" của băng dính chói tai làm người ta rợn người càng làm nên bản ca "ma viếng".
Bức tranh "xấu xí" cô vẽ tặng anh mà anhcho là đẹp nhất đạp vào mắt anh. Anh nhớ lại cái ngày mà cô vẽ bức tranh này trong giờ mỹ , người cô đều bị màu nước dây hết ra quần áo, anh nhớ nào hôm đó mình đã cười sặc sụa như thế nào mà hôm nay phải buồn cô đơn một mình thế. Vuốt nhẹ bức tranh đã đóng kính , anh nhẹ nhàng đặt xuống đất rồi cầm lấy chiếc hộp nhỏ ra. Cũng chắc tại lâu lắm rồi anh khôngđụng vào đống đồ này nên không nhớ rõ được trong cái chiếc hộp nhỏ nàychứa gì nhưng anh đoán chắc chắn nó là một vật mà anh yêu quí, coi trọng lắm. Quả đúng như anh dự đoán, chiếc hộp này bao chứa tình yêu cô dànhcho cô-chiếc vòng cổ khắc tên hai người...
Bảy năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-sieu-quay-xuyen-khong/774630/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.