* Bảy năm sau:
"Vy ơi, hôm nay anh Nam có về không?" - nó phát ra giọng một thiếu nữ đã trưởng thành hơn nhiều.
Nghe nó hỏi mình, nhỏ quay ra nó :" Sao lại không về được chứ, hômnay cũng là ngày của Nhi mà ..."- đến đây giọng nhỏ thoáng buồn. Nếu năm năm trước, cô không chết thì bây giờ có lẽ đã là chị dâu của nhỏ rồi,không ngờ...
" Tụi mình đi mua hoa đi. Nhi thích nhất là hoa hướng dương đó "
Nhỏ ậm ừ đặt chiếc cốc cafe xuống bàn rồi thanh toán tiền đi theo nó. Nhỏ và nó chọn lựa cách đi bộ cho khuây khỏa, cũng đã lâu lắm rồi haingười mới gặp nhau từ ngày vào đại học còn anh thì trong năm năm đã duhọc xong và hôm nay sẽ trở về.
*Tại tiệm cafe vừa rồi...
" Nhi ! Ra xu dọn bàn hai cô gái vừa uống đi". Giọng nói của một người đàn bà đã cao trung cất lên gọi cô. Cô đang ở trong phòng rửa chén vọng ra"Dạ" rồi bước ra.
Lau xong chiếc bàn, cô cầm lấy hai cái táchvẫn còn cafe đặt lên khay. Đang định bước đi thì cô chợt nhìn thấy tờgiấy gì đó dưới bàn. Cúi người xuống, cô mở ra xem. Đến đây cô thật bấtngờ, trong tờ giấy đó ghi :" Ngày Nhi Mất" . Nếu chỉ có mỗi ba từ đó, cô thật không thể biết được tờ giấy đó chỉ mình và sẽ vất luôn vào sọtrác. Nhưng không, ở đó có thêm cả tấm ảnh của cô hồi năm năm trước.
Lúc này cô thật vui sướng biết bao, có người vẫn luôn nhớ cô cho dù con người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-sieu-quay-xuyen-khong/774618/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.