Buổi chiều, Liễu Phong Liễm dự định dưỡng đủ tinh thần cho Tiểu Bảo, đề phòng buổi tối cùng bọn họ hành động thì tinh thần không đủ sẽ xảy ra sự cố, thế nhưng Tiểu Bảo lại liên tục ở trong cái đống đồ của hắn đông lục tây tìm, trong miệng còn tự lẩm nhẩm nói ‘Kỳ quái, hẳn là có mang đến a, rốt cuộc ở đâu ta?’
“Ngươi tìm cái gì vậy, muốn ta giúp ngươi không?” Nhìn Tiểu Bảo tìm nửa ngày y có chút hiếu kì, nhịn không được tiến đến gần.
“Không cần đâu, ta tự mình tìm.” Như cũ nỗ lực tìm kiếm, Tiểu Bảo lắc lắc đầu, huy phất tay trả lời.
Thấy Tiểu Bảo không cần mình hỗ trợ, Liễu Phong Liễm cũng không thú vị ngồi vào một bên nâng chung trà lên uống, nhìn bóng lưng Tiểu Bảo bận rộn.
“Nha! Tìm được rồi!” Cuối cùng một tiếng vui sướng kêu to, Tiểu Bảo trên tay cầm một cái bao màu đen nhảy dựng lên, vọt tới trước mặt Liễu Phong Liễm, “Ngươi xem, ngươi xem, ta tìm được rồi!”
“A? Nga.” Liễu Phong Liễm bị thanh âm kêu to của Tiểu Bảo làm kinh động, chung trà trong tay tuột khỏi tay, may mà y phản ứng nhanh, đúng lúc thân thủ tiếp lấy mà chung trà không có rơi nát bấy.
“Ngươi xem này, đây chính là thứ tốt đó.” Tiểu Bảo chộp lấy chung trà đi Liễu Phong Liễm vừa khó khăn cứu trở về để trên bàn, ý bảo Liễu Phong Liễm mở cái bao đặt ở trên tay hắn.
Liễu Phong Liễm mở ra cái bao, đập vào mắt đầu tiên chính là một bộ y phục màu đen: “Y phục dạ hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-manh-me-nhat-trong-lich-su-su-thuong-toi-cuong-tieu-tieu-thu/1284586/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.