“Hừ! Các ngươi ít coi thường người đi. Ta là từ nhỏ được đích than sư phụ rèn luyện gọt giũa mà lớn lên, tuy rằng ta một điểm cũng không muốn.” Tiểu Bảo bắt đầu nhỏ giọng nói thầm.
Hai người không nói gì, người khác cầu đều cầu không được võ công, thế mà Tiểu Bảo lại thấy chẳng đáng quan tâm, bọn họ thật không biết nên làm sao cho tốt. Quý Lăng Tiêu thương hại nhìn về phía Liễu Phong Liễm, thương cảm tam đệ phỏng chừng cũng bị Tiểu Bảo chèn ép cả đời, còn vô lực phản kháng.
“Khụ… Khụ…” Tiếp nhận ánh mắt đồng tình của hai vị sư huynh, Liễu Phong Liễm không được tự nhiên ho khan hai tiếng, xem ra bọn họ là có hiểu lầm a. Tuy nói bây giờ lần thứ hai đả kích tâm hồn yếu đuối của bọn họ có điều không hay, có điều còn không bằng nhân cơ hội này mà nói hết ra thì hơn.
“Đại ca nhị ca, các ngươi từng nghe nói qua Xích Châu quả cùng Băng Tinh quả chưa?”
“Nghe qua, sao có thể chưa từng nghe qua, đó là thánh phẩm mà người luyện võ ai cũng muốn có được. Tam đệ, ngươi sao lại hỏi tới cái này?” Hà Ý Nhân mở miệng trả lời trước tiên, có điều cái Xích Châu quả kia gã thế nhưng thật ra không muốn, dù sao thú vui luyện võ là phải tự mình luyện, gã chính tương đối thiên hướng chậm rãi luyện.
“…” Quý Lăng Tiêu không nói chờ đợi Liễu Phong Liễm nói hết lời.
“Ta ăn.”
“A!?”
“Ta ăn Xích Châu quả cùng Bang Tinh quả.” Thấy hai người kinh ngạc đến ngây người, Liễu Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-manh-me-nhat-trong-lich-su-su-thuong-toi-cuong-tieu-tieu-thu/1284585/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.