”Tam đệ.” Hà Ý Nhân bỗng dưng lực mạnh đẩy cửa mà vào, phía sau đi theo là Quý Lăng Tiêu, ” Hỗn đản họ Tần kia đã tới Lạc Dương, mới vừa vào thành… A! Các ngươi mau tách ra, đừng có dính với nhau nữa, chuẩn bị làm việc đã, muốn hôn thì chờ trở về rồi hẵng tiếp tục.”
Bị Hà Ý Nhân lớn giọng gây ồn ào, Tiểu Bảo da mặt mỏng ửng đỏ lên, con mắt không dám nhìn thẳng vào, rồi lại vừa vặn nhìn thấy khuôn mặt nghẹn cười của Quý Lăng Tiêu, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Bảo vốn là phiếm hồng nay càng nóng lên, đỏ đến độ muốn lấy máu.
Tiểu Bảo chôn chặt mặt vào trong lòng Liễu Phong Liễm, xấu hổ không dám gặp người.
“Đừng để ý đến bọn họ, bọn họ đó là đố kị.” Liễu Phong Liễm trừng hai người, nỗ lực kéo Tiểu Bảo từ trong lòng kéo ra.
“Hừ!” Hai người không cam lòng tỏ ra yếu kém trừng lại, ngày hôm nay còn có chính sự, bọn họ làm huynh trưởng không thèm cùng y tính toán.
“Ngươi chuẩn bị khi nào thì hành động?” Quý Lăng Tiêu lấy ra một cái bản đồ, “Đây là đồ hình nơi mà Tần Nguyên trú ngụ.”
“Chờ buổi tối đi, bầu trời tối đen có thể che dấu rất tốt.” Liễu Phong Liễm cầm lấy địa đồ cùng Tiểu Bảo tỉ mỉ nghiên cứu.
” Chỗ gấp khúc của hành lang cách nửa canh giờ sẽ có một đội hộ viện qua lại tuần tra, còn có từng cửa viện sẽ có hai người gác, muốn vào cũng không khó, chỉ cần tính toán đúng giờ là được.” Quý Lăng Tiêu giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-manh-me-nhat-trong-lich-su-su-thuong-toi-cuong-tieu-tieu-thu/1284587/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.