30ph sau tại Parkson… Diệu Anh đứng ở lối ra vào chờ Yến Nguyên.Cô mặc một chiếc đầm yếm cột nơ màu đen, tóc búi cao và đeo kính râm. Diệu Anhtoát lên một khí chất vô cùng thanh nhã mềm mại. Rất nhiều người qua lại nhìncô không chớp mắt, thỉnh thoảng còn có tiếng máy ảnh lách cách.
- Chờ lâu không? – Một giọngnói bất thình lình vang lên từ sau lưng Diệu Anh khiến cô giật bắn người.
- Nguyên! Cậu làm mình sợ hếthồn! – Diệu Anh xoay người, đứng đối diện Yến Nguyên. Cô mặc áo crop top lệtvai màu trắng, quần skinny đen, tóc xõa tự nhiên và cũng đeo kính.
Nhưng nhìn Yến Nguyên gầy quá, rất gầy.
- Đi thôi! Họ đang đợi chúngra đó! – Diệu Anh kéo cánh tay của Yến Nguyên đi về phía khu bán đồ lưu niệm.
- Họ? – Yến Nguyên để mặt choDiệu Anh kéo nhưng cảm thấy khó hiểu với chữ “ Họ”. Còn ai?
Diệu Anh không trực tiếp trả lời cô mà chỉlẳng lặng cười, tiếp tục đi về hướng quầy lưu niệm.
Tới nơi, đôi mày xinh đẹp của Yến Nguyênchau lại một cái. Cô đoán không sai mà.
- 2 người làm gì mà lâu vậykhông biết? – Bảo Khánh kéo Diệu Anh về phía cậu.
- Mới 10ph thôi mà! – DiệuAnh bĩu môi cãi lại.
Trong khi đó, bầu không khí giữa Yến Nguyênvà Nam Phong như bị bóp chặt lại. Khó thở, khó đối mặt. Anh nhìn cô, cô nhìnanh. Hai đôi mắt, hai màu sắc và chung một suy nghĩ: Ai sẽ bắt chuyện trước?
- Hai người này, có chuyện gìthì hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hoan-hao-va-cong-tu-lanh-lung/2223862/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.