Khải Hoàng cõng Yến Nguyên trên lưng, Yến Vybám sát theo chân anh. Hai trong số ba người cố gắng tiến về phía trước, khônghề quay đầu lại một lần. - Chị đừng ngủ mà chị! Chị... chị…
Tiếng Yến Vy thúc giục Yến Nguyên chị đứtquãng theo từng nhịp chạy, hốc mắt của cô cũng bắt đầu tích tụ nước. Khải Hoànglúc nãy bảo Yến Vy theo dõi thân nhiệt của Yến Nguyên, quả thật càng ngày càngnóng. Yến Vy sợ, rất sợ những tình cảnh như thế này. Nếu Yến Nguyên qủa thậtxảy ra chuyện thì e là Yến Vy sẽ ân hận cả đời.
- Cô ấy rất nóng! – Trán KhảiHoàng ướt đẫm mồ hôi, chân không ngừng tiến về phía trước. Cánh tay Yến Nguyênvòng qua cổ anh và phần bụng của cô tiếp xúc với lưng Khải Hoàng khiến anh cảmnhận được nhiệt độ cơ thể Yến Nguyên. Làm sao có thể phát sốt nhanh tới nhưvậy?
- Ngốc! Chị… không… sao… -Yến Nguyên nghiêng đầu nhìn Yến Vy, thều thào nói.
- Không sao! Chị sẽ khôngsao! – Yến Vy gật đầu như băm tỏi, cố gắng nói thật to cho Yến Nguyên nghe,cũng giống như đang nhắc nhở chính mình.
Xung quanh lúc này chỉ có tiếng gió rít quatừng tán cây cao su, thỉnh thoảng vang lên tiếng chim muông, hòa cùng nhịp thởđứt quãng của Khải Hoàng và Yến Vy.
Brừng… Brừng… Brừng…
- Có tiếng động cơ xe hơi!–Sắc mặt Yến Vy trở nên khó coi sau khi âm thanh đó truyền vào tai, cô nói vớiKhải Hoàng.
- Em cũng nghe vậy là thậtrồi! Chắc là họ đuổi theo. – Chân KhảiHoàng không ngừng đi nhanh về phía trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hoan-hao-va-cong-tu-lanh-lung/2223822/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.