- Khải Hoàng, anh nhìn kìa! –Nhận thấy được những mảnh vỡ kia có thể giúp được mình, Yến Vy liền hất mặt chỉcho Khải Hoàng.
Theo hướng nhìn của nhỏ, Khải Hoàng hơi xoayngười nhìn về phía đó. Anh rất nhanh chóng hiểu ý Yến Vy, nhưng lại nói:
- Nguy hiểm lắm, sẽ cứa vàotay! – Tuy không biết Yến Vy sẽ dùng nó hay để anh dùng nhưng Khải Hoàng vẫnkhông khỏi lo lắng.
- Nguy hiểm? Để một lát nữabọn họ quay lại càng nguy hiểm hơn. Còn nếu anh không lấy thì em lấy! – Yến Vyhơi ngóng ra ngoài cửa rồi chau mày nói với Khải Hoàng. Nhỏ hơi dịch người tiếnvề phía những mảnh vỡ.
- Vậy… để anh lấy cho. – Thấyvẻ cương quyết và trấn tĩnh trong mắt Yến Vy, Khải Hoàng cũng bị nó thuyếtphục. Anh lui người ra sau vài bước rồi dùng tay mò mẫn bên dưới.
- Qua trái có một mảnh. Anhcẩn thận đấy. – Thấy Khải Hoàng đồng ý, Yến Vy hơi nghiên người qua trái chỉdẫn cho anh, thỉnh thoảng lại nhìn sang Yến Nguyên bên cạnh. Máu dường như đãngưng chảy, nhưng nhỏ vẫn thấy nguy hiểm.
- Bắt được. – Theo theo chỉdẫn của Yến Vy, Khải Hoàng an toàn cầm lên một mảnh vỡ lớn cỡ bốn ngón tay. Anhcầm nó lên, dịch người lại gần Yến Vy.
- Anh đưa cho em! – Yến Vynói với Khải Hoàng, sau đó định xoay người lại để anh để nó và tay mình.
- Em dịch lại đây một chút,anh giúp em cắt dây. Em cầm nó sẽ cứa vào tay, mau lên. – Bác bỏ chủ kiến củaYến Vy, Khải Hoàng đưa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hoan-hao-va-cong-tu-lanh-lung/2223824/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.