Vương Tự Bảo nhìn Cẩm Châu, "Cẩm Châu, đưa hai cây chày cán bột mà ta và Hử ca nhi mua qua đây. Để nó so sánh xem giữa hai cái có gì khác nhau."
"Vâng." Cẩm Châu đáp lời rồi bày hai cây chày cán bột ra trước mặt Vương Hử.
"Mời thiếu gia xem qua."
Vương Hử cầm hai cây chày cán bột lên. Cậu nhìn trái nhìn phải nhằm muốn phát hiện ra sự khác nhau, nhưng lại không tìm ra cái gì cả. Vì thế cau mày nghi hoặc nhìn Vương Tự Bảo. Hy vọng cô có thể nói cho cậu biết hai cái này có gì khác biệt.
Vương Tự Bảo cũng cầm hai cây chày cán bột này lên để so sánh, sau đó đặt xuống nói: "Hai cây chày cán bột này à, thật ra không có gì khác biệt cả."
"Thật sự không có gì khác biệt sao?" Vương Hử có chút không cam lòng nên tiếp tục hỏi.
Vương Tự Bảo gật đầu nói: "Đúng vậy, hai cây này hoàn toàn giống hệt nhau. Người ta bán cho con cái kia với giá một lượng bạc, trong khi nhà khác chỉ bán có ba văn tiền, như vậy con đã lỗ mất chín mươi sáu văn tiền rồi."
Lời của Vương Tự Bảo là sự đả kích rất lớn đối với Vương Hử. Nhưng mà nghĩ lại, cậu cũng giống tiểu cô cô, không hề thiếu tiền. Vì thế, cậu nhìn Vương Tự Bảo giận dỗi nói: "Nhưng con cũng không thiếu chỗ tiền đó."
"Ngốc à!" Vương Tự Bảo gõ lên đầu Vương Hử, "Đây không phải là chuyện tiền mà vấn đề là có đáng giá hay không."
"Đau, đau, đau!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425555/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.