Nhìn Vương Tử Nghĩa cười như hồ ly, Lữ Duyên dự là có điều không tốt.
Lữ Duyên ông được ca tụng là nhân vật thiên tài trong tộc, một đời ngao du khắp thiên hạ, kiến thức uyên thâm, thế mà muốn nhận đồ đệ còn bị người ta ghét bỏ.
Ba tuổi Lữ Duyên đã học vỡ lòng, mười hai tuổi bắt đầu bộc lộ tài năng trong tộc. Tới năm hai mươi tuổi, đã được chân truyền của sư phụ. Năm hai mươi lăm tuổi, ngay cả sư phụ ông cũng phải chịu lép vế trước ông.
Gia tộc Nại Hà vẫn luôn ở ẩn, người biết được tên húy của ông không nhiều. Nhưng khắp cả đại lục Hồng Vũ, quả thật không có nhiều người có thể bói quẻ tinh tượng*, tính ra thì e là cũng chỉ có lão hòa thượng Hồng Dịch của chùa Vạn Phật mới có thể đấu với ông.
(*) Tinh tượng: Từ độ sáng, vị trí của sao chiếu mệnh mà suy đoán số mệnh.
Danh xưng "Trại Bán Tiên" không phải là hư truyền.
Thời trẻ, Lữ Duyên sung sức không cam tâm trốn trong tộc cả đời, không ai biết đến, vì thế bắt đầu ra ngoài ngao du bốn bể.
Bởi vì tài học hơn người nên ông đã nhận được không ít những lời tán dương của những nhân vật nổi tiếng thời bấy giờ, đương nhiên cũng có mấy danh môn vọng tộc muốn thu nhận ông, giúp ông phát triển con đường làm quan.
Nhưng bởi vì quy định của tộc, ông chỉ đành làm một tài tử phong lưu.
Bởi vì danh tiếng của gia tộc Lữ thị là thuật xem bói, ông lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425554/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.