Ý của Trang phi là, nếu như bây giờ không tới hành cung nghỉ mát, đợi đến lúc Tưởng Thái hậu thật sự không còn nữa, thì chẳng biết năm nào tháng nào mới có thể xuất hành.
Vì vậy, Vĩnh Thịnh đế không đợi đến lúc nóng nhất vào mùa Hè đã chuẩn bị dẫn theo một đám đại thần và gia quyến tới hành cung nghỉ mát ở thành Tuyên Dương.
Yêu cầu muốn ở lại Ung Đô chăm sóc Tưởng Thái hậu cùng Tưởng thị của Vương Tự Bảo bị Vĩnh Thịnh đế từ chối.
Theo ông thấy, đó là một cơ hội tốt hiếm có để mấy nhi tử của mình và Chu Lâm Khê qua lại thân thiết với nhau. Vĩnh Thịnh đế mong muốn mượn cơ hội này để mấy người nhi tử của ông chung sống hòa thuận với Chu Lâm Khê, chuyện này sẽ càng thêm có lợi đối với cục diện sau này của đại lục Hồng Vũ.
Vì vậy, ông chỉ đồng ý cho Tưởng thị ở lại Ung Đô chăm sóc Tưởng Thái hậu, cũng tính toán để Thái tử Hạ Lập Hiên ở lại Ung Đô giám quốc. Còn ông thì dẫn theo Hoàng hậu, phi tần và một số đại thần cùng gia quyến thu dọn hành lý tới hành cung nghỉ mát dạo chơi.
Bởi phu thê Vương lão Hầu gia và Lý thị đã lớn tuổi, nên lần này trong danh sách mời của Hòa Thuận Hầu phủ ngoài Vương Tự Bảo và Chu Lâm Khê ra thì cũng chỉ còn lại có hai cha con Vương Tử Nghĩa và Vương Dụ Tuần.
Trong giờ phút quan trọng Tưởng Thái hậu bệnh nặng, chuyện Vĩnh Thịnh đế định đến hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2424841/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.