"Hả?" Ngay sau đó Tiết Cầm đã hiểu ra nguyên nhân Lưu Huy chối bỏ mình.
Nàng đây là đã phạm phải tội lớn bị chém đầu, thậm chí là tru di cửu tộc rồi đúng không?
Tiết Cầm từ là thanh mai trúc mã với Lưu Huy, cũng theo Lưu Huy học một vài thứ. Mặc dù chẳng có hiểu biết nhiều, nhưng cũng hiểu hễ là việc dính líu tới hoàng gia thì chắc chắn đều là tội lớn.
"Ta vốn không biết chuyện đó, là phu nhân bình thường hay đeo, ta cảm thấy đẹp nên mới mượn đeo vài ngày. Vậy phu nhân cũng là người làm trái quy định ư?"
Tiết Cầm rốt cuộc vẫn là người nhanh trí.
"Lão nô mặc kệ, lão nô chỉ phụng mệnh hành sự mà thôi." Sau khi nói xong, bà tử kia bèn trói Tiết Cầm lại.
Vương Tông nhìn Lưu Huy, mỉa mai nói: "Chẳng lẽ Lưu đại nhân thật sự mặc kệ sự sống chết của tiểu thϊếp này sao? Còn nữa, ngày mai ngài còn phải ghi tên thứ trưởng tử của mình dưới danh nghĩa chính thê. Đây cũng không phải là việc ngài muốn phủ nhận là phủ nhận được."
"Vậy, vậy phải làm thế nào?" Hắn sủng thϊếp diệt thê, ngầm chiếm đoạt của hồi môn là chuyện ván đã đóng thuyền, quả thực không thể chối cãi.
"Lần này chúng ta tới đây cũng chính để điều tra chuyện của hồi môn của Vương Tứ nương. Lưu đại nhân đưa sổ sách cho chúng ta đối chiếu trước rồi nói sau. Về phần những chuyện khác, Lưu đại nhân tự mình giải quyết đi. Kẻ nào nên đưa đi thì đưa đi, việc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2424844/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.