Mãi cho tới khi đã đi rất xa Chu Lâm Khê mới ngoảnh đầu, nhưng mà, đã không nhìn thấy bóng dáng Vương Tự Bảo từ lâu rồi.
Hắn bất chấp, cắn chặt răng, kẹp chặt bụng Ngựa Tuyết Mã, hô lên: "Hây!", sau đó bỏ lại mọi người ở phía sau mà nghênh ngang rời đi.
Quyển Thư sau đó cũng quất ngựa: "Chủ tử đợi thuộc hạ với." Rồi cũng đuổi theo.
Tiếp theo đó là minh vệ và ám vệ của Chu Lâm Khê.
Vương Tự Bảo không còn nhìn thấy bóng dáng Chu Lâm Khê nữa mới dẫn người ngựa quay về Thiều Vương phủ.
Nhìn thấy Thiều Vương phủ trống rỗng hiu quạnh, Vương Tự Bảo cảm thấy mình như không tồn tại vậy. Chỉ có lúc giơ tay lên khẽ xoa nhẹ vào bụng mình, nàng mới không còn cảm thấy trống trải nữa.
Vương Tự Bảo thầm thì: "Bảo bối, con nói xem mẫu thân có phải là người phụ nữ xấu xa không? Con đã ở trong bụng mẫu thân gần ba tháng rồi mà mẫu thân chưa nói cho phụ thân con biết."
Tính kỹ ra thì, đứa trẻ này đã có từ lúc nàng và Chu Lâm Khê viên phòng vào tháng thứ hai.
Đứa trẻ này mệnh cũng rất lớn, chắc là Vương Tự Bảo đã mang thai vào mấy ngày gặp ám sát, sau đó lại trải qua biến cố trong cung. Cộng thêm gần đây lại bận rộn, đứa con này vẫn yên ổn ở trong bụng Vương Tự Bảo chứ không khiến nàng khó chịu, hơn nữa bản thân còn rất khỏe mạnh.
Bởi vì mấy ngày trước mọi người đều quá bận rộn, cho nên không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2423354/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.