Ba người đi suốt hai ngày đường mới tới được Trúc Diệp khách điếm. Vì họ vừa đi vừa kết hợp với du ngoạn nên có phần hơi chậm trễ.
- Uyển Châu, chúng ta đến nơi rồi.
- Thật sao? Thế thì mau vào trong chơi đi.
- Ha ha... Nàng thật ham chơi mà!
- Hì hì!
Ba người vào trong khách điếm. Mọi ánh mắt của các cô nương đổ dồn về phía Phương Mai là nhiều nhất khiến hai chàng ghen không thôi. Rồi một cô nương không cẩn thận vấp ngã. Khê Xuyên và Thiệu An thì không thích đụng chạm với nữ nhân khác ngoài Phương Mai nên cứ đứng như trời chồng. Phương Mai nhanh chóng đỡ lấy nàng. Cô nương ấy đỏ mặt, thẹn thùng cảm ơn. Về bàn của mình rồi mà nàng vẫn còn ngắm trộm Phương Mai, làm hai nam nhân nào đó bắt đầu có địch ý với nữ nhân luôn.
"Uyển Châu, nàng thật sự đào hoa tới mức không thể cản nổi rồi. Bọn ta đối phó với nam nhân chưa đủ hay sao mà còn tới nữ nhân nữa. Khổ quá a!", Khê Xuyên cùng Thiệu An than thầm.
- Quá soái đi! Ngươi thật có phúc nha!
- Ngươi... Ngươi đừng chọc ta.
Cô nương nọ xấu hổ nói, mắt vẫn không ngừng liếc nhìn vị công tử vừa mới đỡ mình xong.
Bỗng, từ đằng xa có người vui mừng chạy tới cầm lấy tay Phương Mai. Điều này khiến Khê Xuyên và Thiệu An hết sức khó chịu, không vui. Hai người ánh mắt trở nên âm trầm, lạnh băng sắc bén.
- Buông ra!
Khê Xuyên cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-dao-hoa/2806787/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.