Khắp nơi đều xôn xao:
- Ngươi có biết không? Trúc Diệp khách điếm sẽ trở thành nơi tề tựu các công tử, cô nương và những võ lâm cao thủ thi tài hoặc dạo chơi đó.
- Thật sao?
- Đương nhiên. Ta được người quen cho biết đó. Đảm bảo là tin tức nóng hổi không ai có được đâu.
- Ồ! Ta cũng muốn đi đến Trúc Diệp khách điếm thử tài xem sao.
- Ừ, vậy chúng ta cùng đi với nhau đi.
- Thế thì hay quá! Nào uống đi.
Trong sơn cốc, tiếng bồ câu đập cánh đậu trên vai Thiệu An. Chàng lấy mảnh giấy nhỏ ra đọc thì mặt hơi đượm buồn. Phương Mai thấy vậy bèn hỏi:
- Có chuyện gì sao Thiệu An?
- Không... Không có gì.
- Huynh nói dối. Rốt cuộc vì sao huynh buồn vậy?
- Nàng... Thật ra...
- Hả?
- Thật ra, ta muốn được đi đến Trúc Diệp khách điếm thử tài. Nhưng... Nhưng ta không muốn rời xa nàng.
Nói đến đây, mặt Thiệu An đỏ rực.
- Sao huynh lại lo lắng chứ! Ta cũng muốn đi chơi mà. Hay chúng ta cùng nhau đi luôn?
- Thật sao?
- Ừ, để ta nói với Xuyên ca đã nha.
- Được.
Thiệu An mỉm cười nhìn Phương Mai rời đi, bỗng trong lòng cảm thấy hụt hẫng: "Uyển Châu, nàng thật sự không cảm nhận được tình cảm của ta sao? Nàng thật vô tình mà".
- Xuyên ca, Xuyên ca!
- Ta ở đây.
- Xuyên ca, chúng ta đi Trúc Diệp khách điếm chơi nha?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-dao-hoa/2806789/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.