Đến ngày giao trả con tin, hai bên đều có mặt đầy đủ. Đám nam nhân thấp thỏm, lo lắng cho Phương Mai không thôi. Vừa thấy nàng vẫn bình an bọn họ vui mừng, lòng nhẹ hơn một chút.
- Dạ Ngân, ngươi quyết định rồi chứ?
- Ta... Ta chọn...
- Cẩn thận!
Lúc này Dạ Lam đã chạy đến bên Phương Mai. Chàng lấy thân mình chắn lấy mũi tên bay vun vút kia cho nàng. Dạ Lam ngã xuống. Phương Mai liền ôm chầm lấy chàng nức nở khóc.
- A... Dạ Lam, ngươi... ngươi chảy nhiều máu quá. Mau giúp hắn cầm máu đi!
- Mai... Mai nhi!
- Ngươi...
- Hãy... Hãy cho ta nói hết lòng mình. Thật ra ta cũng đã có tình cảm với nàng rồi. Ta... ta không khống chế được trái tim của mình. Ta có lỗi với hoàng huynh. Nhưng... ta không thể dối lòng mình được. Nàng biết không... ta thích nàng vui vẻ, thích tiếng cười thoải mái, thích tính cách và... mọi thứ của nàng.
- Ngươi đừng nói nữa mà.
- Nàng hẳn... hẳn là không thích một người khá trẻ con như ta đúng không? Nhưng... ta... vẫn lại ngày càng yêu nàng. Nói được rồi dù có chết ta cũng mãn nguyện.
- Không! Ta sẽ không để ngươi chết đâu. Khê Xuyên mau cứu Dạ Lam đi! Xin ngươi đó...
- Nàng yên tâm ta sẽ cố hết sức mình.
Thấy cảnh này Chương Minh rất tức giận. Hắn rút kiếm định đâm chết Dạ Ngân nhưng trời không cho hắn toại nguyện. Phương Mai thấy có nguy hiểm cho Dạ Ngân và không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-dao-hoa/2806765/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.