Ngày tiếp theo, Vân Phi Vũ tạm thời ở lại, vì tiện cho chuyện làm việc trong hoàng cung, y lấy thân phận cận vệ của hoàng thượng để xuất hiện trước mặt mọi người, đương nhiên, đây chỉ là chức vụ giả mà thôi.
Giờ dậu hôm đó, y đến dùng bữa cùng Khung Tử Dạ rất đúng hẹn, còn chưa kịp vào trong đã nghe thấy bên trong truyền tới tiếng gầm gừ. Tuy rất tò mò nhưng y hiểu được, chắc chắn bên trong đang thương nghị chính sự, vậy nên y đành tuân theo quy củ mà đứng ngoài cửa, lẳng lặng chờ đợi.
Không bao lâu,vài vị quan mang theo vẻ mặt xám tro bước ra từ bên trong, tất cả đều ủ rũ, chắc hẳn đã bị mắng một trận rất thảm.
Chờ những người đó đi xa, lúc này y mới tiến vào trong điện. Thấy người nọ ngồi trên ghế, mặt hướng sang một bên, hình như đang tức giận.
“Hoàng thượng, đã xảy ra chuyện gì?” Vân Phi Vũ chậm rãi tới gần hắn.
“Còn không phải vì đám người vô dụng này hay sao?” Khung Tử Dạ oán giận mở miệng, đột nhiên nhận ra tiếng thiếu niên, hắn lập tức quay đầu lại, thấy sắc mặt y vẫn bình thường, hắn âm thầm thở phào.
Nửa tháng ở chung, hắn phát hiện dường như thiếu niên không thích bị người khác nói oan. Tuy rằng hắn là đế vương không cần sợ hãi thứ gì, nhưng hắn thật sự không muốn bị thiếu niên trước mắt chán ghét. Không có lí do nào khác, chỉ vì y là bằng hữu đầu tiên kể từ khi hắn chào đời tới nay.
“Tiểu Vũ, ngươi đã đến rồi.” Khung Tử Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520877/quyen-5-chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.