Nắm chặt tiểu tử kia trong tay, nhìn đám người kiên trì cầm côn lách qua đám đông xông tới, sau đó là một gã nam nhân mập mạp với khuôn mặt tròn vo tiến lên, không thèm liếc nhìn thiếu niên tới một cái, vươn tay muốn bắt lấy tên khất cái.
Vân Phi Vũ thản nhiên nâng mi, nhẹ nhàng phất tay đã kéo được gã khất cái ra sau lưng. Gã mập mạp thấy người đột nhiên biến mất trước mắt, giật mình, sau đó nhìn thiếu niên, vẻ mặt không kiên nhẫn: “Giao người cho ta, ngươi sẽ được trả không ít bánh bao đâu.”
“Không cần, hắn trộm của ngươi bao nhiêu cái, ta trả tiền.” Thiếu niên lạnh nhạt nói.
Gã mập mạp vừa nghe, cao thấp đánh giá y một lượt, sau đó mở miệng: “Tiểu tử, lão tam ta không cần vài cái bánh bao kia, vấn đề là hắn trộm ngân lượng của ta, đó chính là tiền bán hàng ngày hôm nay của ta, cho nên ta nhất định phải đưa hắn lên quan.”
Vân Phi Vũ nghe vậy, xoay người nhìn gã khất cái, hỏi: “Ngươi trộm ngân lượng?”
Khất cái nhìn hắn, lấy một gói to từ trong người ra, vẻ mặt ngạo nghễ ném lên mặt đất, quay đầu không thèm nhìn bất luận người nào.
“Tiểu tử này trộm tiền còn tỏ ra hùng dũng như vậy, sớm biết thế cứ mặc kệ hắn cho xong.” Thiếu niên chán nản.
“Ngươi xem, chính hắn cũng thừa nhận. Ta biết ngươi tốt bụng nhưng cũng đừng nhúng tay vào chuyện này. Để ta đưa tên tiểu tặc nay lên quan thôi.” Nói xong, Thái Tam vươn bàn tay đầy đặn định bắt người.
“Ôi chao.” Vân Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520878/quyen-5-chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.