Bóng đêm trong trẻo nhưng lạnh lùng, yên lặng đến nỗi ngay cả những làn gió thổi qua cũng không để lại một chút thanh âm, chỉ còn lại những cơn giá buốt đang ùn ùn kéo tới cùng những dải ánh sáng u ám đang nuốt lấy bầu trời.
Tiếng gõ báo canh vang lên, sự yên tĩnh bị phá vỡ, cũng khiến cho đêm tối nặng nề có thêm một chút sinh khí.
Trong tẩm nội của Lạc Vũ Hiên, hai người ôm nhau chìm vào giấc ngủ, thanh âm sàn sạt ngoài cửa sổ vang lên khiến nam nhân đột nhiên mở mắt. Nhìn thiếu niên trong lòng, cúi đầu hôn nhẹ lên môi y, sau đó cẩn thận chuyển động thân thể, nhanh chóng đứng lên.
Khoác lên người tấm trường bào đen sẫm, nhanh chóng bao lấy thân thể trắng mịn, hắn tựa như ám dạ *** linh, phiêu nhiên lướt ra ngoài.
…….
Đêm tối, trong trấn nhỏ Nam Giang quỷ dị mà yên tĩnh, kẻng canh ba vừa vang lên, một đạo bóng đen lập tức chạy ra khỏi góc tối, trong mắt đều là thị huyết hồng quang, chạy về phía mục tiêu đêm nay.
Đột nhiên, một đạo hàn quang lướt qua đỉnh đầu mọi người bắn thẳng vào mục tiêu trong phòng. Mắt thấy thứ kia sẽ phá cửa sổ mà vào, nào ngờ lại bị một người đeo mặt nạ bạc bắt được trong tay. Chỉ thấy người nọ hừ mạnh một tiếng, nhảy lên, tung một chưởng đánh vào sau lưng kẻ đang núp trên mái hiên. Tiếng động mạnh qua đi, bóng đen lảo đảo bò lên, cũng không quay đầu lại, sau đó phi thân tẩu thoát.
Mọi người đang muốn chạy lên phía trước truy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520830/quyen-4-chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.