Nửa ngày cũng chưa nghe động tĩnh, Vân Phi Vũ quay đầu lại, bên tai truyền tới một tiếng ‘ùm’, y kinh ngạc quay về phía ôn tuyền lại phát hiện nam nhân trồi lên khỏi mặt nước, một bức mỹ nhân dục đồ* hiện ra trước mắt.
(Mỹ nhân dục đồ: tranh vẽ người đẹp đang tắm)
Mái tóc đen nhánh ôn nhuận buông xuống giống như một mảnh tơ lụa xinh đẹp, đem thân thể hắn che đậy như ẩn như hiện trên làn da trắng nõn tựa tuyết, từng giọt nước trong suốt như ngọc chậm rãi hạ xuống, tham lam mà quyến luyến vuốt ve đường cong tuyệt mỹ. Dáng người thướt tha lại mềm dẻo ở hắn tùy ý đong đưa liền toát lên vẻ phong tình vô hạn, cũng không mất đi một phần nam tính mạnh mẽ….
“Quả nhiên là báu vật trời sinh!”Vân Phi Vũ không tự giác nuốt một ngụm nước miếng lại phát hiện phân thân bắt đầu run rẩy đứng lên, trong lòng cả kinh, vội vàng xoay người ghé vào bên ôn tuyền âm thầm cầu xin “đừng tới đây, đừng tới đây….”
Nhưng hiện thực lại không như vậy, luôn trái ngược cùng ý niệm của người ta, y càng không muốn có chuyện phát sinh, lão thiên gia lại cố tình thay y thực hiện.
“Suy nghĩ cái gì?” Hơi thở ấm áp lướt qua tai giống như tia chớp kích động, cảm giác tê dại xâm lấn, lan tràn khuếch tán mỗi lúc một rộng, thân thể càng ngày càng nóng cũng càng ngày càng mềm nhũn, hạ thân cũng hưng phấn bừng bừng, cứng rắn đứng lên.
“Không, cái gì cũng không nghĩ tới.” Vân Phi Vũ có chút kích động, đưa tay cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520812/quyen-4-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.