Qua cơn kích tình, Tư Vũ Thánh dần dần thanh tỉnh, thấy thiếu niên nhắm nghiền hai mắt, hắn nhất thời hoảng sợ, vội vàng kiểm tra kinh mạch lại phát giác nhịp tim vẫn vững vàng, nghĩ rằng y mệt quá nên chìm vào giấc ngủ, lúc này mới yên lòng.
Cẩn thận ôm lấy thiếu niên, hai người cùng nhau bước vào ôn tuyền, giúp y tẩy sạch thân thể cũng đã là một canh giờ sau.
Bán nằm ở trên giường, nhẹ nhàng vỗ về sau lưng thiếu niên, thấy y ghé vào trước ngực mình ngủ vô cùng ngọt ngào, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười cưng chiều.
“Bẩm giáo chủ, Lam hộ pháp cầu kiến.”
Ngoài cửa đột nhiên truyền tới tiếng người, Tư Vũ Thánh nhanh chóng che hai tai thiếu niên, sợ khiến y thức giấc, thấy thiếu niên vẫn ngủ say như trước, lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía cửa, suy tư một lát: “Gọi hắn tiến vào gặp ta.”
“Tuân mệnh.”
Đưa tay kéo cao áo ngủ bằng gấm vây kín thiếu niên, ngay sau đó liền nhìn thấy Lí Lam Phong một thân lam y băng lạnh đang bước qua tấm bình phong, tiến lại gần.
“Thuộc hạ Lí…”
“Miễn miễn, nhỏ giọng một chút.” Tư Vũ Thánh phất tay ngắt lời hắn: “Nói thẳng trọng điểm.”
“Dạ.” Lí Lam Phong cung kính trả lời, trong lòng lại vô cùng kinh ngạc, vừa rồi tùy ý lướt qua một chút lại phát hiện trong lòng giáo chủ có người, nhưng kẻ có thể được giáo chủ ôm vào lòng để ngủ, lại khiến hắn kêu mình nói nhỏ, chỉ sợ đánh thức y, người này rốt cuộc là ai, vì sao giáo chủ lại coi trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-cuoi-vo/1520813/quyen-4-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.