- Tiểu thư... cô thật tuyệt vời... Nhìn cách cô trừng trị mấy vị tiểu thư kia... oa... thật oai phong
Tiểu Khắc chạy đến bên cô, mắt sáng lung linh. Còn cô thì cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn khi đuổi được mấy đám phiền phức kia, mới tỉnh dậy chưa được bao lâu thì đã tới làm loạn. Nếu như họ ngày nào cũng tới chắc cô tắt thở sớm mất. Cô phải đe họ từ bây giờ mất thôi
"Nguyên chủ chưa tu luyện đến cấp 1 nguyên do 1 phần cũng là vì họ, suốt ngày đến làm phiền bố ai mà chịu được!? Nguyên do chủ yếu hình như là trong cơ thể nguyên chủ có chất gì đó kìm hãm lại thì phải. Tranh thủ lúc này phải tu luyện mới được"
Cô nghĩ trong đầu mà cảm thấy bực bội thay. Tiểu Khắc từ nãy đến giờ vẫn cứ quan sát sắc mặt của cô, hết buồn rồi lại tức rồi lại hào hứng, cuối cùng tò mò quá liền hỏi
- Tiểu thư, cô đang nghĩ gì vậy ạ? Em thấy cô từ lúc khỏi bệnh, cô lạ lắm, cứ như người khác vậy, vừa nãy còn dọa cho mấy người kia 1 trận, bình thường họ toàn bắt nạt cô không à
- À, ta chỉ suy nghĩ linh tinh thôi. Còn về chuyện đó thì ta... ta... ta giả vờ ngốc đó mà, họ đã quá đáng đến mức muốn ta chết đi vậy ta giờ sẽ phản lại
Cô không thể để cho ai biết được cô không phải là Thiên Hà Lâm Anh được, mà cũng chả có ai tin, sợ họ còn nghĩ cô điên cũng nên, cô đành phải nghĩ đại 1 lý do vậy
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-ba-dao-vuong-gia-ta-sung-ai-nguoi/172400/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.